TÌNH TRẠNG ĐÁNG THƯƠNG CỦA NHỮNG AI CHẠY THEO TRẦN THẾ.

I. Đời người chóng qua

Đời sống con người là gì? Nó chỉ là những hạt hơi nước, tan biến mất trước luồng gió nhẹ, không còn để lại dấu vết gì. Ai cũng biết rằng mọi người đều phải chết, nhưng có người cố tình nghĩ rằng thần chết con xa, xa lắm, hầu như nó không bao giờ đến gần. Thánh Gióp nhắc nhở chúng ta rằng đời sống con người có là bao“Đời sống con người thật ngắn ngủi, nó như một cánh hoa: Nở đó rồi tàn đó (Gióp 14: 1-2).

Qua miệng tiên-tri Isaia, Chúa mạc-khải cho chúng ta một chân-lý: “Mọi xác phàm đều là cỏ. Tất cả sức mạnh của nó như hoa ngoài đồng. Cỏ sém, hoa tàn.” ( I-sai-a 40: 6- 7)

 

“Đời sống tôi trôi qua nhanh hơn kẻ chạy đua. Chúng trốn chạy mà không tìm thấy hạnh-phúc.” (Gióp 9: 25)

Qua mỗi giây phút, qua mỗi hơi thở, chúng ta gần mồ thêm một bước. Ngay cả lúc tôi đang viết mấy dòng chữ này, tôi đang bước đến gần mồ. Hãy nhìn xem sóng dồn ngoài biển cả, dòng nước chảy ra biển không bao giờ trở lại. Này bạn, ngày giờ trôi qua; Các thú vui, chơi bời cũng qua luôn. Thử hỏi còn lại thứ gì?

“Hơi thở tôi tiêu mòn, đời tôi tàn rụi, tôi chỉ giữ được nấm mồ.” (Gióp 17-1)

Được chôn vùi trong phần mộ, bị lột trần tất cả, tôi chỉ còn được vỏn vẹn một phần mộ hai thước vuông.

 

II. Giờ chết của những người chạy theo thế gian

Đến giờ chết, họ nhớ đến các cuộc vui chơi, hạnh-phúc, danh-vọng đã đạt được, thử hỏi những cái họ cho là may mắn mang lại cho họ lợi ích gì, hay chỉ làm cho họ xa phần rỗi đời đời? Kẻ khốn-nạn than khóc: “Than ôi ! nhà cửa, ruộng vườn, đồ đạc của tôi còn đâu? Hay chỉ còn vỏn vẹn nấm mộ điêu-tàn ở một góc nghĩa-địa quạnh-hiu?”

Than ôi ! của cải chỉ là mối lo-âu cho những ai quá dính bén vật chất trần thế. Những nỗi lo lắng đêm ngày đó nguy-hiểm cho phần rỗi.

 

Kinh-nghiệm cho thấy những ai đêm ngày chỉ lo tích-trữ của-cải trần gian, còn đâu trí óc để lo đến phần rỗi đời đời. Thường linh-mục giải tội đọc lời xá-giải, không rõ người hấp-hối đó đã sẳn sàng chưa, nhưng vì ngài biết rằng không còn đủ thời giờ chờ đợi nữa. Tình-trạng người đang hấp-hối mà còn ít nghĩ đến sự chết là thế đó!

 

LỜI NGUYỆN THỐNG HỐI VÀ YÊU THƯƠNG.

Lạy Chúa uy-nghi phép tắc ! con phải xấu hổ ra trước tòa Chúa. Đã bao phen con làm ố danh Chúa, chạy theo thú vui trần thế và không màng nghĩ đến hồng-ân của Chúa.

 

Lạy Đấng Cứu-chuộc con, con thờ lạy, con hôn ẳm các vết tích con đã gây cho Chúa vì tội lỗi con, nhưng cũng vì các vết tích Chúa chịu, con hy-vọng được ơn tha thứ và được cứu-rỗi.

 

Xin Chúa soi sáng cho con hiểu rằng, khi con lìa xa Chúa là con lìa mạch nước trọn lành, và con tự tìm uống các thứ nước vừa dơ vừa độc.

 

Phản nghịch với Chúa con gặt hái được gì, ngoài sự u-sầu, cắn rứt lương-tâm và kết quả dẫn đến hỏa ngục?

“Lạy cha, con không đáng gọi là con cha nữa.” (Luca 15:21).

Con không muốn xa lìa Chúa nữa. Con không đáng nhận lãnh hạnh-phúc làm con cha nữa, nhưng con biết rằng Chúa đã chết để tha tội cho con, như Chúa đã phán:

“Hãy trở lại với Ta, và Ta sẽ quay lại với các ngươi.” (Gia-ca-ri-a 1:3)

Con lìa bỏ mọi thú vui trần gian để trở về với Chúa. Ôi, lạy Chúa! Xin thứ tha tội lỗi con, vì máu Chúa đã đổ ra. Con thống-hối ăn-năn, con yêu Chúa trên hết mọi sự.

 

Con không xứng đáng yêu Chúa nữa, nhưng vì Chúa là đấng mến yêu, nên xin Chúa chấp nhận tình yêu của con đối với Chúa, và đừng chê chối tình yêu của con.

 

Chúa không tránh xa con, khi con đang sống trong dơ bẩn tội-lỗi, để con có thể yêu Chúa. Vâng, con xin yêu Chúa suốt cuộc đời còn lại của con, và chỉ yêu một mình Chúa mà thôi. Xin Chúa thương giúp con, cho con ơn bền-đỗ và tình yêu Chúa.

Lạy Mẹ Maria là chốn con ẩn-náu,

xin bầu-cử cho con trước tòa Chúa Giêsu con Mẹ.